Loading...
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đời sống. Hiển thị tất cả bài đăng

25/11/16

Vì sao người Mỹ ăn mừng lễ Tạ ơn?

Đối với nhiều người dân Mỹ, lễ Tạ ơn mang ý nghĩa biểu tượng quan trọng gắn với huyền thoại lập quốc, cũng là dịp để sum họp, quây quần bên gia đình.

Lễ Tạ ơn có tên tiếng Anh là Thanksgiving và thường gắn liền với hình ảnh những chú gà tây quay trong suy nghĩ của nhiều người. Ngày lễ này được tổ chức hàng năm chủ yếu tại Mỹ và Canada, là dịp người dân Bắc Mỹ đoàn tụ, sum họp và dành thời gian nghỉ ngơi bên gia đình.

Lễ Tạ ơn đầu tiên được tổ chức khi nào?

Lễ Tạ ơn đầu tiên của Mỹ được tổ chức vào tháng 11/1621 tại Plymouth, Massachusetts, nhằm tỏ lòng biết ơn những người da đỏ và mừng vụ mùa đầu tiên ở vùng đất mới.

Chuyện bắt đầu khi một nhóm người hành hương từ châu Âu sang Mỹ trên chiếc tàu Mayflower vào tháng 11/1620. Họ cập bến tại Plymouth thuộc vùng New England đúng vào lúc mùa đông ở đây vô cùng khắc nghiệt. Cùng với đó, cuộc sống thiếu thốn và dịch bệnh đã giết chết 46 người trong số 102 của đoàn.

May mắn là họ gặp những người của dân da đỏ tốt bụng, cung cấp lương thực và dạy họ trồng bắp, săn thú rừng. Tháng 11/1621, đoàn di dân mời các thổ dân da đỏ đến ăn mừng lễ Tạ ơn Thượng Đế đã ban phước cho mùa gặt thành công, giúp họ tồn tại và sinh sôi phát triển.

Lễ Tạ ơn ngày nay ở Mỹ diễn ra bao giờ?

Tuy có nguồn gốc lâu đời song lễ Tạ ơn mới chỉ bắt đầu trở thành ngày lễ quốc gia quan trọng tại Mỹ từ thế kỷ 19. Trước đó, tổng thống Mỹ đầu tiên là George Washington từng công bố một lễ Tạ ơn toàn quốc vào ngày 26/11/1789 nhưng hình thức này không được duy trì vì sau đó mỗi vùng hoặc bang tự tổ chức riêng.

Abraham Lincoln là tổng thống đầu tiên tuyên bố lễ Tạ ơn thành ngày lễ hàng năm của nước Mỹ. Lễ Tạ ơn bắt đầu được ấn định tổ chức vào ngày thứ Năm trong tuần thứ tư của tháng 11 từ 1941 dưới thời Tổng thống Franklin D. Roosevelt. Vì thế ngày này có thể không phải là thứ Năm cuối cùng của tháng 11 như nhiều người lầm tưởng (thí dụ năm 2012 có đến 5 ngày thứ Năm).

Diễu hành Lễ tạ ơn Macy's hàng năm do chuỗi cửa hàng bán lẻ Macy's tổ chức ở thành phố New York (Mỹ). Ảnh: Reuters.

Ý nghĩa lễ Tạ ơn với người Mỹ?

Đối với nhiều người dân Mỹ, lễ Tạ ơn mang ý nghĩa biểu tượng quan trọng gắn với huyền thoại lập quốc. Những người hành hương trên con tàu Mayflower năm 1960 là nhóm đầu tiên đặt chân đến Tân Thế giới, sống sót và gây dựng thuộc địa đầu tiên Massachusetts.

Những nỗ lực di cư trước đó của người Anh đều thất bại. Song ngày lễ này lại gợi cho người Mỹ bản địa nỗi buồn về sự bất công mà họ phải chịu đựng những năm sau đó.

Dẫu sao đây cũng là dịp để người dân nước này sum họp, quây quần bên gia đình, cùng nhau thưởng thức bữa ăn ấm cúng và gửi cho nhau những lời cám ơn. Vì thế, lễ Tạ ơn còn được xem là kỳ nghỉ của gia đình.

Trong suy nghĩ của nhiều người, ngày lễ Tạ ơn gắn liền với những chú gà Tây quay, món ăn truyền thống trong ngày này. Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn còn rất nhiều điều ít người biết về ngày nghỉ lễ chính thức dành cho tất cả những người lao động theo luật định tại Mỹ và Canada.

Theo Tri thức trẻ

24/11/16

Nước Mỹ trông như thế nào hơn 1 thế kỷ trước?

Nhờ những tấm bưu thiếp cũ, người xem có dịp được hồi tưởng lại ký ức về một nước Mỹ xưa trong những năm 1900 của thế kỷ trước. Cuộc sống hàng ngày của người dân hiện lên rất chân thực trong hành trình trở lại quá khứ.

Sự kết hợp giữa nhiếp ảnh và kỹ thuật in màu đã tạo nên những tấm bưu thiếp cũ. Bức hình khắc họa hàng loạt những khung cảnh về cuộc sống sôi động hàng ngày ở Mỹ những năm 1900.


Mỹ nhanh chóng trở thành cường quốc công nghiệp hàng đầu ngay từ ngưỡng cửa của thế kỷ 20 vì sự bùng nổ của giới doanh nghiệp tư nhân tại miền Bắc và làn sóng di dân mới đến của hàng triệu công nhân, nông dân đến từ châu Âu. Vào thập niên 1920, Mỹ đã phát triển đều đặn trong tư cách một cường quốc về quân sự và kinh tế của thế giới.

Trong hành trình trở lại quá khứ trong những hình ảnh trên tấm bưu thiếp cũ, người xem có dịp hồi tưởng lại về nước Mỹ của hơn 100 năm trước.

Hình ảnh xe điện đi qua quảng trường Herald, New York, trong một tấm bưu thiếp phát hành năm 1904. Khi đó, những cỗ xe ngựa vẫn là một trong những phương tiện đi lại phổ biến.


Hình ảnh về thung lũng Yosemite được khắc họa rực rỡ trong tấm bản in màu. Ảnh chụp năm 1898. Thung lũng Yosemite có chiều dài 13 km, rộng khoảng 1.6km, là nơi được nhiều người chọn làm điểm cắm trại vào dịp cuối tuần.

Cảnh mua bán tấp nập khi người mua sắm còn chen lấn dọc theo vỉa hè. Ảnh chụp ở đại lộ First thuộc thành phố Seattle vào năm 1904.

Trong hình là đại lộ Wabash, thành phố Chicago, năm 1900.

Khung cảnh đông vui tấp nập vào ngày chủ nhật cuối tuần. Đây cũng là một trong những điểm đến hấp dẫn vào kỳ nghỉ. Ảnh chụp tại thành phố Atlantic.

Trong hình là khung cảnh một công viên ở California vào năm 1905.

Vẻ đẹp tự nhiên. Trong hình là tấm bưu thiếp chụp bậc thang Pulpit thuộc Công viên quốc gia Yellowstone.


Cách đây hơn 100 năm, nước Mỹ đã xuất hiện những tòa nhà cao tầng đáng tự hào.


Đài thiên văn Lick ở Mt. Hamilton, California, bắt đầu được in hình trên tấm bưu thiếp vào năm 1902.

Huy Hoàng

Mỹ: Chủ nhà bắn khách vì... “quá ồn ào”

Alana Annette Savell, 32 tuổi, TP Panama, bang Florida – Mỹ, đã bắn khách trọ vì những người này “quá ồn ào”, BBC đưa tin hôm 24-11.

Hung thủ Alana Annette Savell. Ảnh: Bay County Sheriff’s Office.

Văn phòng cảnh sát trưởng hạt Bay cho biết nạn nhân là cô Kristy Jo Mohr và bạn trai Cowboy đến nhà cô Savell vào khoảng 1 giờ hôm 21-11 (giờ địa phương). Khi hai người khách trên bắt đầu uống rượu và nói chuyện lớn tiếng, cô Savell đã yêu cầu họ rời khỏi nhà cô trước khi cô dùng súng bắn vào chân cả hai.

Cô Mohr khẳng định với cảnh sát rằng cô nghe được khoảng 8-9 tiếng súng. Cô Mohr và bạn trai bị trúng đạn ở cả 2 chân. Các nạn nhân sau đó được đưa vào bệnh viện nhưng trong tình trạng không nguy kịch. Cô Savell bị buộc tội cố ý gây thương tích nghiêm trọng bằng súng và đang bị tạm giam.

Trong khi đó, bạn trai của chủ nhà cũng bị trúng đạn ở chân “Bạn trai của hung thủ khai với các nhà điều tra rằng anh ta bảo cô ta rằng một khi ai đó bị yêu cầu ra khỏi nhà đến lần thứ ba thì cô ta có thể lấy súng bắn dọa xuống sàn. Nếu không có tác dụng, lúc đó cô ta sẽ bắn vào chân họ” - văn phòng cảnh sát trưởng hạt Bay cho biết.

Một diễn biến khác, cô Jennifer Boop (31 tuổi), TP Millmont, bang Pennsylvania – Mỹ, phải hầu tòa hôm 22-11 với các cáo buộc cố ý giết người, gây thương tích nghiêm trọng sau khi bắn bạn trai Brandon Doan (34 tuổi) khi 2 người cãi vã.

Trước đó, vào hôm 12-10, cô Boop đã ra tay khi anh Doan túm tóc và lấy bánh pizza chà vào mặt cô khi cả hai to tiếng với nhau - nạn nhân khai tại tòa. Anh Doan khẳng định anh mạnh tay với Boop vì cô không chịu rời khỏi nhà anh. Được biết, anh Doan chung sống với cô Boop và con riêng của cô.

Bị hành hung, cô Boop đã lấy súng trong tủ và bắn vào ngực Doan, rồi gọi 911 và cầm máu giúp bạn trai. Cô Boop khai với cảnh sát rằng cô không có ý định bắn người tình mà chỉ muốn dọa mà thôi - nhà chức trách cho biết.

Theo Người lao động

23/11/16

Có thể Apple sẽ làm điều khác biệt ở iPhone 8

Sở hữu bằng sáng chế điện thoại uốn dẻo và màn hình uốn cong là bước đệm giúp Apple đạt được những tham vọng mới vào năm sau.

Hôm qua (22/11), Apple được cấp bằng sáng chế về "thiết bị có màn hình uốn cong". Các mẫu đề xuất trong đó mô tả thiết bị sở hữu màn hình diode phát quang hữu cơ (OLED) uốn dẻo có mặt lưng kim loại và khả năng gập lại làm đôi. 

Mẫu thiết kế đề xuất trong bằng sáng chế. Ảnh: AppleInsider. 

Theo thông tin từ Văn phòng bản quyền sáng chế và nhãn hiệu thương mại Hoa Kỳ (USPTO), công ty đã nộp đơn xin cấp bằng sáng chế từ tháng 7/2014 với tên 3 nhà phát minh là Fletcher R. Rothkopf, Andrew J. M. Janis và Teodor Dabov.

Tháng 6 năm nay, các đối thủ của Apple cũng đã giới thiệu công nghệ này. Lenovo trình làng một nguyên mẫu điện thoại có màn hình uốn cong, có thể quấn quanh cổ tay. Samsung cũng đang hoàn thiện hai mô hình điện thoại uốn dẻo.

2017 là năm đánh dấu kỷ niệm 10 năm của iPhone. Có thể Apple sẽ làm điều gì đó khác biệt với iPhone 8. Như thường lệ, Apple vẫn chưa có bình luận gì thêm về vấn đề này.

22/11/16

Người phụ nữ gốc Việt đầu tiên thắng ghế Hạ viện Mỹ

Stephanie Murphy là người phụ nữ gốc Việt đầu tiên thắng ghế Hạ viện Mỹ, bà nói bà tham gia vào cuộc đua này vì quá thất vọng bởi cơ chế thiếu hiệu quả và bế tắc tại Washington.


Bà Stephanie Murphy, người phụ nữ gốc Việt thắng chức dân biểu liên bang Hoa Kỳ

Bà Stephanie Murphy, 38 tuổi, người phụ nữ gốc Việt, từng được giới truyền thông mô tả là một “đối thủ đáng gờm” cho ông John Mica, 73 tuổi, dân biểu liên bang thuộc đảng Cộng Hòa, khi ông đang tại chức, bà đã thắng chức dân biểu liên bang Hoa Kỳ.

New York Times đưa tin bà Murphy, thuộc đảng Dân chủ được 51,5% phiếu trong khi đối thủ của bà, dân biểu John Mica, người của đảng Cộng hòa, được 48,5% phiếu.

Bà Murphy đại diện cho Ðịa Hạt 7 tại Florida và là phụ nữ người Việt đầu tiên làm dân biểu Hạ Viện Hoa Kỳ.

Người gốc Việt đầu tiên vào Quốc hội Mỹ là ông Joseph Cao (Cao Quang Ánh), cựu dân biểu Địa hạt 2 của tiểu bang Louisiana tại Hạ viện Hoa Kỳ từ năm 2009 đến 2011.

Được biết tên Việt Nam của bà Stephanie Murphy là Ðặng Thị Ngọc Dung. Bà cùng gia đình vượt biên năm 1979 khi mới được 6 tháng tuổi.

Bà nói: “Khi chúng ta tạo sức mạnh cho phụ nữ, chúng ta tạo sức mạnh cho gia đình. Khi chúng ta tạo sức mạnh cho gia đình, chúng ta tạo sức mạnh cho nước Mỹ. Khi chúng ta tạo sức mạnh cho nước Mỹ, tiềm năng của chúng ta vô giới hạn.”


Bà Stephanie Murphy cùng chồng và hai con

Phản ứng sau khi có kết quả của cuộc bầu cử hôm 8/11, bà Stephanie Murphy viết trên website tranh cử của mình:

"Tôi rất vinh dự và cảm kích bởi sự tin tưởng của người dân Florida đã gửi gắm để tôi để đại diện cho họ tại Quốc hội Hoa Kỳ."

"Tôi cũng tự hào rằng chiến dịch của chúng ta đã đưa ra tiếng nói về những giá trị và ưu tiên của địa hạt mới và đa dạng này, và đó là lý do tại sao cuối cùng chúng ta đã giành được thắng lợi."

"Đây là một chiến dịch tranh cử tập trung vào các chủ đề chứ không phải là đảng phái và tôi sẽ áp dụng cách tiếp cận tương tự của mình tại thủ đô của đất nước chúng ta."

"Tôi tham gia vào cuộc đua này bởi vì tôi đã quá thất vọng bởi cơ chế thiếu hiệu quả và bế tắc tại Washington - nơi mà lợi ích đặc biệt và các chính khách chuyên nghiệp là những người duy nhất được hưởng lợi từ một chính phủ yếu kém," bà nói.

Bà Stephanie hoàn tất đại học “bằng học bổng, sự chăm chỉ và lòng quyết tâm.”

Bà cũng là một trong những người được mời đọc diễn văn tại Đại Hội Toàn Quốc Đảng Dân Chủ tại Philadelphia, Pennsylvania, hồi Tháng Bảy.

Bà còn là giáo sư kinh doanh tại đại học Rollins College, Winter Park, Florida.

Hiện thời, bà sống tại Winter Park cùng chồng và hai con, Liêm và Maya.

21/11/16

Cụ bà sống chung với.... gấu và hổ dữ

Bà Bonnie Hart (62 tuổi) ở bang Texas, Mỹ nổi tiếng với việc sống cùng với hai con gấu nâu khổng lồ và một con hổ trắng.


Theo Daily Mail, hai con gấu được bà Bonnie gọi là Pebbles và Bam-Bam, trong khi chú hổ mang tên Anushka. Bà Bonnie cho biết, bà nuôi dưỡng những con vật này từ khi chúng còn nhỏ và yêu thường chúng không khác gì những thành viên trong gia đình.

Hiện bà Bonnie phải tiêu tốn khoảng 1.000 đến 1.500 USD mỗi tháng để mua thức ăn cho những con vật nuôi của mình. Anushka ăn khoảng 6 đến 10 kg thịt mỗi ngày, trong khi Pebbles và Bam-Bam được "vỗ béo" bằng mật ong và kẹo ngọt. Chúng đã có tổng trọng lượng lên tới 270 kg.

B.L.

18/11/16

Mỹ: Người phụ nữ dị ứng với chồng

Johanna Watkins 29 tuổi (Mỹ) bị dị ứng với tất cả mọi thứ từ bụi, thức ăn, chất hóa học và thậm chí không thể ôm chồng.

Vợ chồng Johanna và Scott. Ảnh: Independent.

Tình trạng dị ứng quá nghiêm trọng, Johanna ở lỳ trong phòng ngủ từ một năm nay. Chồng cô là Scott phải xây cho vợ một "khu vực an toàn" với cửa sổ bọc kín, không ánh sáng mặt trời và chỉ chứa đồ đạc bằng nhựa. Mỗi ngày anh nấu nướng bởi Johanna chỉ ăn được thịt cừu, thịt bò, dưa chuột, cà rốt.

Theo Independent, Johanna được chẩn đoán mắc hội chứng hoạt hóa tế bào mast (MCAS) sau khi gặp hơn 30 bác sĩ. Tế bào mast hay dưỡng bào là một dạng tế bào bạch cầu có nhiệm vụ tiết ra các chất để điều khiển hệ thống miễn dịch. Ở Johanna, tế bào mast bị rối loạn chức năng nên sản xuất chất hóa học sai thời điểm và sai vị trí.

Ngoài bụi, thức ăn, chất hóa học, Johanna còn dị ứng với mùi cơ thể người, bao gồm cả chồng. Không thể ôm vợ mà không làm cô bị thương, Scott đành ngủ ở một phòng khác dưới cầu thang.

Đến nay, MCAS vẫn là một câu hỏi lớn. Trường hợp mắc bệnh đầu tiên mới được phát hiện cách đây 9 năm. Giới khoa học ước tính 1-15% dân số thế giới đang sống chung với MCAS. Thông thường, chứng dị ứng này khá nhẹ và có thể chữa trị. Tuy nhiên, đối với Johanna, MCAS tiến triển phức tạp đến mức không liệu pháp nào hiệu quả.

Một mình trong "khu vực an toàn", Johanna chỉ bầu bạn với công nghệ. Cô chat, đọc tin tức và kiểm tra email, chỉ rời phòng khi cần đến gặp bác sĩ. Mỗi lần như vậy, người phụ nữ lại vô cùng đau đớn. "Cửa vừa mở, tôi cảm thấy cơ thể mình ngay lập tức phản ứng. Cổ họng tôi tự động siết chặt như bị ai bóp cổ", Johanna miêu tả.

Mặc cho hàng loạt khó khăn, Scott và Johanna vẫn tỏ ra lạc quan. "Tôi có thể phàn nàn một chút nhưng không thể đòi hỏi gì hơn", Scott tâm sự. Johanna tiếp lời: "Tôi cảm thấy rất biết ơn những ai đang giúp đỡ mình. Tôi sẽ vượt qua, trở lại và sống tiếp".

Theo VnExpress

17/11/16

Chuyện đi chợ của Sinh viên Việt du học tại Mỹ

Sinh viên Việt Nam du học Mỹ đều có thể làm toán nhanh nhạy, thậm chí hơn cả bạn Mỹ. Nhưng chuyện tính xem ăn, ở, chi tiêu thế nào cho rẻ và thuận tiện luôn là bài toán đau đầu, tính lui tính tới vẫn không xong.

Du học sinh có ba dạng ở: sống cùng với người Mỹ địa phương (homestay), ở ký túc xá của trường (sống chung với sinh viên quốc tế khác) và chung phòng (kiếm người hùn tiền mướn căn hộ – apartment – ở chung). Một hôm, tôi mất hơn một giờ đồng hồ đi xe buýt đến nhà Long – em của người bạn – đang ở homestay. Đã gần chín giờ tối, đón tôi ở cửa, Long dẫn tôi theo lối gara vào nhà và thì thầm: “Khuya rồi, anh nói nhỏ, bà chủ ở đây khó lắm”. Trong nhà ở đâu cũng dán đầy nội quy.

Trong nhà vệ sinh: “Phải dội nước thật kỹ, không ngồi xổm lên thành cầu”, nhà bếp: “Không nấu thức ăn có mùi”… Long cho biết ở homestay không phải sắm đồ đạc vì đã có sẵn, tiếng Anh lại được nâng lên rõ rệt. Tuy nhiên, tiền khá đắt, tùy tiểu bang giá 550-800 USD/tháng, có bao cơm từ một đến hai buổi. Tự nấu ăn thì nhiều chủ nhà không cho phép vì họ nói món ăn Việt Nam có mùi. Tôi định xin ở nhờ nhà Long vài ngày, nhưng thấy nội quy dán trên tường: “Không tiếp bạn ở lại qua đêm”, tối đó tôi đành ra nhà trọ ở tạm với giá 30 USD/đêm. Biết sao được, phải tập cho quen thôi!

Chuyện đi chợ của Sinh viên Việt ở Mỹ (Ảnh: minh họa)

Ở ký túc xá của trường, ở chung với các sinh viên quốc tế là môi trường rất tốt giúp sinh viên Việt nhanh chóng hòa nhập cuộc sống mới, cải thiện khả năng tiếng Anh. Chưa kể ký túc xá còn lo luôn chuyện ăn cho bạn nếu muốn, tuy giá khá đắt, khoảng gấp rưỡi so với bên ngoài. Vì thế cách phổ biến nhất là dán thông báo trên trường tìm người hùn tiền mướn căn hộ, vừa chủ động hơn trong việc tìm người phù hợp ở chung, giá lại có thể rẻ hơn nhiều.

Nguyên Vũ, sinh viên trường Oklahoma City University, dặn trước: “Ở chung với sinh viên nước ngoài phải chuẩn bị tinh thần có thể sẽ gặp trước một số chuyện bực mình: chén đũa ăn xong không rửa; phòng khách, bếp chẳng bao giờ dọn dẹp; đồ ăn làm sẵn để trong tủ lạnh bị ăn vụng; tiền lẻ ‘cất cánh’ khi để quên ngoài phòng khách”.

Chuyện đi chợ của Sinh viên Việt du học Mỹ (Ảnh: minh họa; Nguồn: internet)

Dù sao những chuyện Vũ kể cũng là chuyện nhỏ, có những “tai nạn” khác lớn hơn nhiều do bất đồng văn hóa và chưa hiểu luật lệ Mỹ. Một bạn người Việt là sinh viên Trường ĐH cộng đồng Edmonds (Seattle, bang Washington), từng là nạn nhân. Mới qua Mỹ, bạn thuê phòng ở chung với một cô gái Ấn Độ và một anh chàng Tây Ban Nha. Hai anh chị này cặp với nhau, cuối tuần nào cũng mở tiệc, gọi bạn bè về ăn uống, nhảy nhót, ồn ào quá mức. Đã nhắc nhiều lần cũng vậy, không chịu được, K. chửi thề.

Chỉ thế thôi, cô Ấn Độ gọi 911 (cảnh sát cơ động) nói rằng anh bạn Việt … quấy rối tình dục và anh bồ cô Ấn Độ đứng ra làm chứng. Ngay lập tức, bạn này bị mời về đồn cảnh sát ngủ và lĩnh giấy ra tòa, phải tốn gần 4.000 USD để thuê luật sư.
Đi “xin ăn”
Ở Mỹ ít sử dụng tiền mặt, phần lớn dùng thẻ ngân hàng. Là sinh viên du học mỹ, mở một tài khoản ngân hàng bạn sẽ được miễn phí dịch vụ trong năm năm và được tặng thêm 25USD.
Ở Mỹ, mua hàng tại hệ thống cửa hàng đồ secondhand như Goodwill, Thrift Store hoặc chịu khó đi lùng mua hàng giảm giá cuối tuần, đôi khi bạn sẽ tìm được những món đồ với giá rẻ bất ngờ.
Ở Mỹ, không có xe hơi giống như… cụt giò. Vì thế, khi đi du học, nếu có điều kiện hãy đi học và thi bằng lái xe (ở một số bang như California, Washington, Texas…, bạn có thể thi bằng lái bằng tiếng Việt).

Ngày đón tôi tại phi trường, bạn bè vui lắm: “Mày mới qua, phải làm một bữa hoành tráng mới được”. Nói rồi bạn dẫn tôi đi ăn… phở: “Ráng tận hưởng chút hương vị quê nhà đi. Rồi mày sẽ ít có dịp gặp lại nó đấy”.

Tôi nghĩ bụng: “Làm như tao nhà quê lắm. Ở Mỹ, nhất là Seattle, khu tập trung đông người Việt, chỗ nào chẳng bán phở, bán đồ ăn Việt Nam”.

Nhưng chỉ sau vài tháng sống ở đây tôi mới thấy lời nói đó chí lý. Làm sao tôi có thể ăn thường xuyên khi một tô phở giá tính ra 100.000 đồng tiền Việt?

Ở Mỹ, nếu biết cách đi chợ, nấu ăn thì với 100 USD, sinh viên có thể ăn ngày ba bữa no và ngon trong một tháng. Quân, sinh viên Trường ĐH cộng đồng Houston (bang Texas), tiết lộ: “Muốn ăn ngon, giá rẻ thì nên thường xuyên coi báo để “canh” coupon giảm giá. Cuối tuần, các siêu thị thường có nhiều đồ giảm giá, đôi khi giảm đến 50 – 70%, tha hồ mua về chế biến”.

Gần như quán tính, mỗi lần đi chợ điều đầu tiên là tôi hỏi xin thẻ làm thành viên miễn phí. Có thẻ này đi chợ mua đồ giá rẻ hơn. “Bài học đi chợ” mà nhiều bạn bè truyền lại cho tôi khi đi chợ là: mua thịt nên đi chợ Mỹ; mua rau, trái cây, gia vị thì đi chợ Việt hoặc chợ Mễ. Cái đầu tự nhiên nhạy như máy vi tính. Sau một thời gian lo chuyện ăn uống, nhắm mắt lại tôi có thể nói vanh vách không cần suy nghĩ giá thịt đùi, sườn heo non, thịt gà, bắp cải, cà chua, trứng, sữa… Tổng cộng khoảng 95 USD mỗi tháng, nếu chịu khó tự nấu, có món ăn ngon đến mệt xỉu.


Trong khi mọi người tốn 80-100 USD tiền đi chợ một tháng thì Khoa – sinh viên Trường Edmonds – được cộng đồng sinh viên VN trong trường phong làm “cao thủ” khi cười đắc thắng: “Chưa đến một nửa giá đó vẫn có đầy đủ thịt, sữa, trứng, trái cây đàng hoàng” Nhưng “nói có sách mách có chứng”, sáng thứ bảy tôi đi cùng Khoa. Sau hơn một tiếng đi xe buýt, Khoa dẫn tôi đến một căn nhà nhỏ ngay trung tâm Seattle: Food bank. Thì ra đây là nơi cung cấp thực phẩm miễn phí hai ngày/tuần cho người vô gia cư, thất nghiệp.

Mới 9h sáng đã có khá nhiều người chờ. Xe hơi đậu ken bãi. Cùng xếp hàng, tôi bất ngờ nhận ra khá nhiều gương mặt quen học chung trường. Thủ tục khá đơn giản, chỉ cần xuất trình số an sinh xã hội (social security number) hoặc chứng minh nhân dân là được. Đồ ăn miễn phí nhưng khá chất lượng, mỗi phần có đầy đủ thịt, trứng, sữa, đồ hộp… có thể ăn no suốt tuần. Ngoài ra, bạn có thể yêu cầu thực phẩm cho người ăn chay, ăn kiêng và cả ăn tiệc cũng không ai rầy rà gì.

Chen, bạn học cùng trường với tôi, người Hồng Kông, cũng là “khách hàng mối” ở đây. Tuần nào Chen cũng đến, hôm nay Chen lấy cả một túi lớn kem, trái cây, bánh, nước ngọt, chocolate vì: “Nhà tao tổ chức sinh nhật, ra đây lấy đồ ăn luôn, khỏi đi chợ”. Chưa hết, Chen còn rủ tôi đi ăn miễn phí định kỳ vào sáng chủ nhật và chiều thứ tư hằng tuần tại các nhà thờ gần đó. Chen cho biết: “Ăn là chuyện nhỏ, ở đây nếu mày theo đạo người ta còn cho cả tivi, giường, tủ và thậm chí cả xe hơi”.

Nếu muốn, theo các cách trên, tôi có thể khỏi tốn tiền ăn hằng tháng. Tuy nhiên, dù sao đó cũng là một hình thức “xin ăn”, trong khi tôi có thể làm thêm kiếm sống, dù mọi thứ phải tập vất vả.

Nguồn: dinhcumy.net

15/11/16

Vợ cấm chồng ngủ cùng vì bỏ phiếu cho Donald Trump

Một phụ nữ Mỹ đã tuyên bố ban hành "lệnh trừng phạt" tình dục kéo dài 30 ngày đối với người chồng của mình sau khi phát hiện ông này bỏ phiếu cho Donald Trump trong cuộc bầu cử tổng thống Mỹ vừa qua.

Người đàn ông ủng hộ ông Trump không may mắn được vợ ủng hộ như thế này

Hôm sáng thứ Sáu, người chồng “tội nghiệp” đã than phiền chuyện của mình lên cộng đồng Reddit và lập tức thu hút được đông đảo sự chú ý.

“Vợ tôi và tôi bỏ phiếu cho hai phía đối lập, và cô ấy buồn vì bà Hillary không giành chiến thắng, nhưng có lẽ buồn hơn vì người thắng lại là ông Trump,” người này viết.

Người chồng lập luận rằng đòn trừng phạt như vậy là không hợp lý trong chuyện quan hệ tình dục và rằng việc bị “cấm vận” khiến anh đang rất ức chế.

“Các nhà phê bình” đồng ý rằng trừng phạt như vậy là thiếu cân đối và nó có thể gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới dân số. Những người khác bày tỏ sự lo lắng rằng “hiệu ứng domino” có thể ập tới chống lại 60 triệu người khác đã bỏ phiếu cho ông Trump giống như người chồng nói trên.

Những người ủng hộ người vợ lại chế giễu: “Bỏ phiếu cho ông Trump mà lại không hiểu tại sao một người phụ nữ cấm động vào họ như một sự phản kháng? Lý do rõ rành rành rồi.” Thậm chí, có người đề nghị tăng mức xử phạt lên thành nhiều tháng.

Người chồng cho biết, anh hiện rất khốn đốn tìm cách mở cuộc đàm phán để tìm hiểu động lực của xử phạt chưa có tiền lệ này. Không có bên thứ ba nào đứng ra làm cầu nối.

Theo VnTinnhanh

Lo Donal Trump cấm phá thai, phụ nữ Mỹ tăng đặt vòng tránh thai

ợt tìm kiếm trên Google về vòng tránh thai tại Mỹ liên tục đạt mức cao nhất sau khi Donal Trump đắc cử tổng thống Mỹ.

Vòng tránh thai là một thiết bị nhỏ hình chữ T được chèn vào trong tử cung để ngăn ngừa thụ thai. Ảnh: womenhealth.

Theo USA Today, sau khi chiến thắng trong chiến dịch tranh cử, ông Donal Trump tuyên bố nhanh chóng sẽ bãi bỏ Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe Hợp túi tiền (ACA) của chính quyền Obama. Đạo luật này bao gồm những chấp thuận của Bộ Y tế về kiểm soát sinh đẻ không cần chi phí ở những người có bảo hiểm y tế.

Ngay từ 9/11, một ngày sau khi ông Trump đắc cử Tổng thống Mỹ, lượt tìm kiếm về phương tiện tránh thai bắt đầu tăng lên kỷ lục. Hàng nghìn phụ nữ đã chia sẻ trên Twitter về phương pháp đặt vòng tránh thai, có thể giúp ngừa thai trong khoảng 10 năm.

Trong quá trình tranh cử, ông Trump từng bày tỏ sự phản đối việc nạo phá thai, xem đó là phạm tội. Ông Mike Pence, vị phó tổng thống tương lai từ khi còn là Thống đốc bang Indiana đã nổi tiếng với quyết tâm giải quyết vấn đề phá thai, truy trách nhiệm bác sĩ tiến hành thủ thuật này. Ông Pence từng nỗ lực ngăn việc gây quỹ cho Planned Parenthood vì những dịch vụ hỗ trợ nạo phá thai của chương trình này. Ông Pence cũng đã ký đạo luật ngăn cản phụ nữ phá thai sau khi phát hiện bất thường trong bản đồ gen của thai nhi. 

Quan điểm của Đảng Cộng hòa vốn luôn xem việc phá thai là bất hợp pháp. Các thành viên cho biết sẽ quyết tâm thúc đẩy sớm các chính sách y tế đã được đề xuất, ngay khi ông Trump chính thức nhậm chức tổng thống và vạch ra kế hoạch cụ thể.

Theo VnExpress

12/11/16

Nhà tổ của Donald Trump ở Đức bị rao bán

Ngôi nhà từng thuộc sở hữu của ông nội Donald Trump nằm trong ngôi làng chuyên ủ rượu nho tại Đức đang được rao bán.

Tờ giấy ghim trên cánh cửa màu xanh rao bán ngôi nhà. Ảnh: NBC

Chủ sở hữu căn nhà ở làng Kallstadt, bang Rhineland-Palatinate, phía tây nước Đức quyết định rao bán ngôi nhà nơi ông nội tổng thống Mỹ mới đắc cử Donald Trump từng ở, vì quá mệt mỏi sau khi bị truyền thông liên tục làm phiền, NBC News hôm qua đưa tin.

Fiedrich Trump, ông nội của Trump, rời bỏ ngôi nhà ở làng Kallstadt để tới Mỹ làm ăn vào năm 1885. Sau khi ông Trump đắc cử và sẽ sớm nhậm chức tổng thống thứ 45 của Mỹ, các nhà báo Đức đã đổ xô đến địa chỉ được coi là "nhà tổ" của dòng họ Trump này, thậm chí còn dùng máy bay không người lái bay lòng vòng trên căn nhà.

Bên cạnh căn nhà nằm trong một con phố yên tĩnh này là một tấm biển với dòng chữ: "Chúng tôi mời chào mua căn hộ lịch sử tại Kallstadt này với mức giá hời, để chúng tôi có thể sống yên ổn chỗ khác mà không bị báo chí và truyền thông làm phiền!!!"

"Những phóng viên đầu tiên gõ cửa nhà vào lúc 6 giờ sáng ngày 10/11", một phụ nữ lớn tuổi giấu tên cho biết. "Thật là quá đáng".

Khi được hỏi họ có hy vọng tổng thống mới đắc cử của Mỹ sẽ về thăm nhà tổ hay không, nhiều dân làng trả lời ngay:"Không, cảm ơn".

"Người Đức sẽ biết tới Kallstadt nhiều hơn nhưng chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục làm việc mình cần làm", Walter Burre, một người dân trong làng cho biết.

Ngôi làng bao quanh bởi những cánh đồng nho đầy màu sắc. Ảnh: NBC

Kallstadt nằm lọt trong những cánh đồng nho rực rỡ, cách Frankfurt, đô thị lớn nhất nước Đức khoảng một giờ lái xe.

Người dân nói rằng thay vì thúc đẩy quan hệ với gia đình Trump, họ sẽ tiếp tục tập trung vào quảng cáo nền ẩm thực hấp dẫn trong làng, đặc biệt là rượu vang và món xúc xích nổi tiếng có tên "dạ dày lợn".

"Tôi không cho là khách du lịch Mỹ sẽ tới Kallstadt mua những món ngon này, vì thế sao chúng tôi phải bận tâm kia chứ", một người bán thịt cho biết.

Joerg Doerr, người đứng đầu cơ quan thông tin du lịch của Kallstadt hy vọng sẽ có nhiều khách du lịch nói tiếng Anh đến thăm làng trong tương lai. Về phía dân làng, nhiều người vẫn đang quan sát biểu hiện của Trump sau khi ông nhậm chức.

"Không phải việc gì cũng nói to lên là tốt", Doerr nói.

Theo VnExpress

7/11/16

Samsung thu hồi 2,8 triệu máy giặt: Sự cố không xảy ra ở VN

Samsung VN cho biết có biết sự việc Samsung thu hồi gần 3 triệu máy giặt tại Bắc Mỹ vì nguy cơ phát nổ, và sự cố này không xảy ra đối với máy giặt bán ở VN.

Liên quan đến thông tin Samsung thu hồi gần 3 triệu máy giặt thuộc 34 mẫu máy giặt Samsung sản xuất từ năm 2011 đến năm 2016 tại khu vực Bắc Mỹ (bao gồm Mỹ và Canada) vì nguy cơ phát nổ khiến người tiêu dùng hoang mang, chiều ngày 7/11, Kiến Thức đã liên hệ với Samsung Việt Nam và được đơn vị này cho biết: “Samsung Vina có biết về sự cố thu hồi gần 3 triệu máy giặt tại Bắc Mỹ vì nguy cơ phát nổ. Tuy nhiên sự cố này hoàn toàn không xảy ra đối với máy giặt bán ở Việt Nam. Tính đến thời điểm hiện tại, Samsung Vina chưa nhận được bất cứ trường hợp phản hồi nào của khách hàng ở Việt Nam về sự cố cháy nổ máy giặt”.

Bên cạnh đó, Kiến Thức cũng liên hệ với tổng đài của Thế Giới Di Động, Siêu thị Điện máy Media Mart (Phạm Văn Đồng, phường Xuân Đỉnh, Từ Liêm, Hà Nội) và một số đại lý bán, phân phối máy giặt khác tại Việt Nam thì đều nhận được thông tin: Các đại lý chưa nhận được thông báo cụ thể nào của Samsung Việt Nam về việc thu hồi sản phẩm máy giặt. Hiện, các siêu thị vẫn trưng bày và bán các dòng sản phẩm máy giặt của Samsung như bình thường.

Máy giặt Samsung phát nổ, tạo lổ hổng lớn trên tường ở Mỹ. Ảnh: CNN.

Như Kiến Thức đã đưa tin, Tập đoàn Samsung cùng các nhà chức trách Mỹ vừa thông báo thu hồi 2,8 triệu máy giặt cửa trên của hãng này do nguy cơ lệch trục lồng giặt gây nổ lớn, bung nắp và có thể gây thương tích cho người dùng. Gần 3 triệu sản phẩm thuộc 34 mẫu máy giặt Samsung sản xuất từ năm 2011 đến năm 2016 tại khu vực Bắc Mỹ (bao gồm Mỹ và Canada) sẽ được thu hồi trong đợt này.

Theo Samsung, nguyên nhân của sự cố được cho là việc do giặt ga giường, đồ chống nước hoặc đồ quá cỡ sẽ gây mất thăng bằng lồng giặt, khiến lồng văng mạnh, tạo tiếng nổ lớn, bật nắp máy giặt gây hư hại nặng và có khả năng gây thương tích.

Nguồn: news.skydoor.net

3/11/16

Rắc rối của người trùng tên với Donald Trump và Hillary Clinton

Họ là Hillary Clinton và Donald Trump, nhưng cả hai đều không tranh cử tổng thống Mỹ và cũng không có ý định bầu cho người trùng tên với mình.

Nữ nhân viên tổ chức sự kiện Hillary Clinton. Ảnh: CNN

Những ngày này, Hillary Clinton và Donald Trump là hai cái tên được biết đến nhiều nhất nước Mỹ khi ngày bầu cử tổng thống đã cận kề. Tuy nhiên, có một Hillary Clinton vẫn ngày ngày tổ chức các lễ hội âm nhạc khắp nước Mỹ và một Donald Trump lãnh đạo viện nghiên cứu ung thư tại bang Virginia, theo CNN.

Tên của họ lâu nay luôn khiến những người xung quanh phải tròn mắt ngạc nhiên, nhưng trong năm bầu cử, sự chú ý còn lớn hơn nữa.

Hillary Clinton, một cô gái ngoài 20 tuổi thích sự vui nhộn đến từ New Orleans, bang Louisiana, khẳng định mẹ không hề đặt tên cô theo tên ứng viên đảng Dân chủ. "Tôi sinh ra ở Louisiana, khi bà ấy là đệ nhất phu nhân bang Arkansas", Clinton nói.

Vậy nên cũng không có gì ngạc nhiên khi cha mẹ của cô lúc đó không hề biết đến bà Hillary Clinton. Ông Phillip, cha của cô, cũng xác nhận rằng đây chỉ là trùng hợp.

Không lâu sau khi bà Hillary Rodham Clinton vào Nhà Trắng năm 1993, mẹ của Hillary đã viết thư gửi Đệ nhất phu nhân Mỹ để kể về người trùng tên với bà. "Thật thú vị khi biết rằng có một Hillary Clinton khác!", Đệ nhất phu nhân trả lời. "Có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ gặp nhau".

Lá thư đệ nhất phu nhân Mỹ gửi năm 1993. Ảnh: CNN

Rắc rối vì trùng tên

Năm 1998, khi tin tức về vụ bê bối tình cảm giữa Tổng thống Bill Clinton và nhân viên tập sự Lewinsky vỡ lở, việc trùng tên với đệ nhất phu nhân Mỹ càng mang tới rắc rối cho cô bé 7 tuổi.

"Lúc đó tôi không thực sự hiểu vụ việc đó là thế nào nên những chuyện bông đùa về việc đó không khiến tôi thấy thú vị và sự chú ý mọi người dồn về phía tôi cũng không phải điều tôi mong muốn. Do đó, tôi đã đổi tên mình trong vài tháng", Clinton chia sẻ trong một lễ hội âm nhạc ở Florida. Một phần công việc của cô là liên lạc với các nghệ sĩ và đại diện của họ.

"Những bức thư điện tử tôi gửi đôi khi bị phớt lờ và tôi phải gửi nhiều lần. Mọi người nghĩ rằng tôi thuộc đội ngũ vận động tranh cử của bà ấy hoặc là thư rác", Clinton nói.

Quả thực Clinton không nói đùa. Một nghệ sĩ đến từ Pháp cho biết anh này đã hỏi người đại diện liệu tên của cô có thật như vậy không.

Mang tên Hillary Clinton trên mạng xã hội không phải lúc nào cũng dễ dàng. "Tôi đã bị gắn tên vào rất nhiều bài đăng về bà Hillary Clinton", cô nói. "Cả tích cực lẫn tiêu cực".

Tài khoản Facebook của cô đã không ít lần bị tạm đình chỉ, do Facebook cho rằng cô là người giả giả. Từ vài năm trước cô đã phải gửi giấy tờ tùy thân tới các nhân viên Facebook nhưng sau đó tài khoản vẫn bị khóa. Giờ cô buộc phải sử dụng tên Hill Clinton.

"Facebook, nếu các bạn lắng nghe, tôi muốn được trả lại tên mình", Clinton nói.

Nữ nhân viên tổ chức sự kiện cho biết dù không muốn bầu cho Donald Trump vì cảm thấy "phát sợ ông ta", cô cũng lo lắng vì nếu trùng tên với tổng thống thì còn rắc rối hơn. "Bầu cho ai tôi cũng thấy không ổn. Nếu bà Hillary Clinton chiến thắng thì tôi chỉ càng thêm rắc rối", cô nói.

Trump không bầu cho Trump

Tiến sĩ Donald Trump. Ảnh: CNN

Trong khi đó, tại bang Virginia, có một người cũng đồng cảnh ngộ khi có tên giống ứng viên đảng Cộng hòa. Tiến sĩ Donald L. Trump đã có hơn 40 năm kinh nghiệm trong ngành y, và hiện là lãnh đạo một viện nghiên cứu ung thư tại Virginia.

Tiến sĩ lần đầu biết đến người có tên giống mình từ cuối những năm 1970, khi ông trùm bất động sản bắt đầu nổi tiếng trên các báo lá cải của New York.

Năm 2010, tỷ phú bất động sản Donald J. Trump gọi điện để nhờ tiến sĩ Trump giúp. Khi đó, con trai một người bạn thân của ông Trump đang muốn vào thực tập tại Viện Ung thư Roswell Park ở Buffalo, nơi tiến sĩ đang công tác.

"Tôi có thể vui mừng nói rằng cả ông Trump và tôi đều không có tác động nào tới quyết định đó. Quá trình lựa chọn và tiếp nhận thanh niên đó đã diễn ra khá lâu trước khi tôi nhận được cuộc điện thoại", ông chia sẻ từ Viện nghiên cứu ung thư Inova Schar, nơi ông là giám đốc điều hành.

Không bỏ lỡ cơ hội làm quen sau cuộc điện thoại, tiến sĩ Trump đã kể cho người trùng tên giàu có nghe một số công việc tại cơ sở nghiên cứu của mình và giải thích về sự kiện gây quỹ "cạo trọc đầu để ủng hộ nạn nhân ung thư". "Tôi gợi ý ông ấy có thể tham gia cạo đầu cùng chúng tôi để gây quỹ cho việc nghiên cứu ung thư", tiến sĩ kể.

Tỷ phú từ chối tham gia, nhưng đã gửi một đoạn tin nhắn video chúc may mắn cho Roswell Park, kèm theo một khoản quyên góp hào phóng, tiến sĩ cho biết.

Một thời gian sau hai người gặp nhau tại tháp Trump ở New York. Tiến sĩ cho biết ứng viên đảng Cộng hòa là người lôi cuốn và có hứng thú với công việc nghiên cứu của mình. Ông ám chỉ tỷ phú là người thích khoe, nhưng không khoa trương như cách ông đã thể hiện trong chiến dịch tranh cử.

Dù vậy, tiến sĩ sẽ không bỏ phiếu cho người trùng tên với mình mà chọn ứng viên đảng Dân chủ. "Tôi luôn cảm thấy có sự gắn kết với chính sách và cách tiếp cận của đảng Dân chủ", ông nói.

Theo Xã luận

2/11/16

Nàng dâu Việt bị “sốc” văn hóa ở trời Tây

'Nhiều lúc tôi chỉ mong chồng đi vắng để được ăn mắm tôm. Lúc nào vợ chồng giận nhau, muốn chọc tức, tôi lại lôi mắm ra ăn’, chị Nhi hài hước kể.

Chị Hương Nhi, một đầu bếp, hiện sinh sống tại đảo Guadeloupe (thuộc Pháp), có nhiều sự cố hài hước với anh chồng người Pháp của mình do thói quen ăn uống khác nhau. Hồi mới cưới, khi nấu ăn cho chồng, chị vẫn giữ phong cách của quê nhà là nấu chín tới, các món đều giòn giòn, dai dai. Chị không ngờ anh phải cố gắng nhai nuốt một cách khổ sở.

“Lần đầu tôi vào bếp, chồng nghĩ tôCũng như nhiều người Việt, chị Nhi ăn uống rất tiết kiệm theo kiểu không vứt đi thứ gì. Chồng rất phục chị về tài gặm xương sạch và thích ăn những thứ xương xẩu và ăn một cách rất kiên nhẫn như cánh gà, chân gà…

Chị chia sẻ thêm, những thứ với người Việt coi là ngon như thịt chân giò hoặc tai, mũi, lưỡi heo thì ở đây họ không ăn đến, vì theo họ những thứ đó không có giá trị dinh dưỡng, ngoài da và sụn thì không có gì đáng ăn. “Thế nên, ở đây mua những thứ đó rất rẻ, đôi khi thấy mình dễ thương thì người bán hàng còn cho không”, chị kể.

Chị Nhi thường làm các món ăn truyền thống Việt Nam trong các ngày lễ Tết.

“Một việc mà dù vợ chồng có ở với nhau lâu năm, thấu hiểu mọi tâm tư của nhau thế nào chăng nữa thì vẫn không thông cảm cho nhau được là việc tôi ăn mắm tôm, mắm tép. Lần đầu tôi ăn mắm tôm, chồng phải ra phòng khách ăn, còn tôi ngồi cách ly trong bếp.

Sau này mỗi khi chồng vắng nhà tôi mới ăn, đôi khi cứ mong chồng không ăn cơm ở nhà để được ăn mắm. Hoặc lúc nào vợ chồng giận nhau, muốn chọc tức chồng tôi lại lôi mắm ra, vừa thỏa mãn nhu cầu của mình và ‘tra tấn’ được chồng”, chị Nhi hài hước cho biết.

Để giảm bớt khoảng cách văn hóa với gia đình chồng, dù ở xa quê hương, nguyên liệu đồ Việt thiếu thốn, chị vẫn cố gắng thực hiện các nghi lễ cúng bái vào dịp lễ Tết. “Ngày Tết ông Công ông Táo, không tìm được cá chép, tôi phải nặn bánh hình cá để cúng.

Cô giáo tôi ở Toulouse còn làm bánh gato và vẽ hình cá chép lên mặt bánh, gọi là có chút tượng trưng. Mỗi đợt Tết nguyên đán, tôi cũng tự tay gói bánh chưng, giò…”.i không biết nấu ăn, nhưng không nói gì, vì cứ nghĩ là tai nạn thôi.

Nhưng cả tuần tôi đều nấu như vậy nên anh ấy mới góp ý là tăng thời gian nấu một chút vì rau củ ăn cứng quá. Anh giải thích là hầu hết người phương Tây thích ăn nhừ, mềm, những món thịt hay rau củ phải ninh vài tiếng, đến khi ăn thì phải tan ngay trong miệng”, chị Nhi kể lại.

Chị Diệp vất vả chăm sóc 3 cậu con trai đáng yêu.

Không gặp rắc rối với khác biệt trong cách ăn uống, nhưng chị Ngọc Diệp, 40 tuổi, đã sang Bỉ định cư gần 15 năm, lại có trục trặc với mẹ chồng do hai người có những suy nghĩ, quan điểm rất khác nhau.

Chị kể mẹ chồng chị là mẫu người phụ nữ truyền thống Bỉ, ở nhà nấu nướng, chăm lo cho chồng con, sống rất sạch sẽ và tiết kiệm… Bà không muốn chị sinh con vì sợ chồng chị (hơn vợ 20 tuổi, khi đó đã 45 tuổi) vất vả vì anh là con út trong nhà. Đến khi con chị sinh ra, bà cũng không muốn chị đặt tên cháu có từ tiếng Việt mà phải thuần Bỉ.

Vốn là một người phụ nữ độc lập, tính cách khá mạnh mẽ nên chị Diệp lắng nghe nhưng vẫn làm theo ý mình. Khi con trai đầu được một tuổi, chị đăng ký học khóa huấn luyện nuôi dạy trẻ và mất hơn 3 năm học tập, thi cử vất vả để lấy chứng chỉ này. Sau đó, chị xin được làm việc ở một trường mẫu giáo đến nay. Chị muốn mình tự chủ về tài chính, không còn phải quá phụ thuộc vào chồng.

Công việc ổn định, chị Diệp tiếp tục sinh 2 bé trai nữa. 3 đứa con của chị đều có tên tiếng Việt là Tim Vinh, Daan Quang và Stijn Minh. Lần lượt trái ý mẹ chồng hết lần này đến lần này, có những cuộc nói chuyện giữa hai người mà chị phải lặng lẽ khóc thầm nhưng chị vẫn cố gắng hiếu nghĩa với bố mẹ.

Chứng kiến con dâu một mình sinh 3 cháu trai, tự tay chăm sóc các cháu chu đáo, mẹ chồng dần xóa đi những hiềm khích với chị, mối quan hệ hai mẹ con giờ đã tốt đẹp hơn nhiều.

Chị Kim Chinh, 32 tuổi, đang sống tại tỉnh Friesland, Hà Lan cùng chồng và hai cậu con trai, cũng gặp phải “sự cố” ngày mới theo chồng về làm dâu.

Ngày đầu sau kết hôn, cứ nghĩ như ở Việt Nam, dâu mới phải dậy sớm cơm nước, dọn dẹp nhà cửa nên 5 giờ sáng chị đã dậy để làm mọi việc trong nhà.

“Tôi hì hục kéo máy hút bụi đi khắp nhà. Nghe thấy tiếng ồn, mẹ chồng giật mình từ trên gác vội vã chạy xuống hỏi tôi đang làm gì. Khi nghe tôi nói, mẹ bảo tôi không làm nữa, về phòng ngủ tiếp vì mọi người thường 8-9 giờ mới dậy, lúc đó dọn dẹp và nấu ăn sau. Đến lúc thấy mẹ nấu cơm, tôi cũng xông vào giúp nhưng mẹ nói để mẹ làm thôi”, chị Chinh kể lại.

13 năm sống ở xứ người, chị Chinh cho biết “làm dâu ngoại thấy được tự do hơn, hầu như không có khái niệm làm dâu như ở Việt Nam mình”. Khi sang nhà bố mẹ chồng, con dâu y như khách. Bố mẹ nấu ăn, mang đồ đến tận nơi, đến khi ăn xong chị có muốn rửa bát họ cũng không cho làm.

Chị Kim Anh và anh chồng người Anh

Chị Kim Anh, 46 tuổi, hiện định cư ở Anh, từng rất xấu hổ khi khiến em chồng khó chịu vì không hiểu rõ văn hóa tặng quà ở đây.

“Hồi đầu khi mới sang, không biết nên tặng cho em chồng cái gì, tôi mua cho cô ấy một lọ kem dưỡng chống nhăn. Lúc nhận quà, tôi thấy sắc mặt cô ấy tỏ ra không vui, nhưng không nói gì.

Chồng tôi thấy vậy thì thầm ngay với tôi là ở bên này, người ta không bao giờ tặng món quà kiểu này. ‘Khi nhận được kem chống nhăn, cô ấy sẽ nghĩ em thấy da cô ấy nhăn xấu xí nên mới tặng’. Tôi gọi điện xin lỗi. Từ đó đến nay, tôi không bao giờ tặng kem bôi cho bất cứ ai nữa”, chị Kim Anh chia sẻ.

Chị cũng cho biết một văn hóa rất đặc biệt ở Tây là mọi người hầu như không chia sẻ đồ ăn trong đĩa cho bất kỳ ai, đặc biệt rất cấm kỵ việc thò dao dĩa vào đồ ăn của người khác: “Chỉ trừ khi chồng hỏi ’em có muốn thử miếng này trong đĩa của anh không’.

Nếu mình thích mới nói đồng ý, mà cũng phải đợi chồng lấy miếng thức ăn đó chuyển qua đĩa của mình, chứ không bao giờ tự thò tay lấy thức ăn trong đĩa của chồng. Đòi chia sẻ trong đĩa thức ăn và với tay lấy thức ăn trong đĩa của chồng sẽ bị cho là mất lịch sự, thô lỗ”.

Cuộc sống vợ chồng ở Tây dù rất yêu thương nhau nhưng có những thứ họ lại rất rạch ròi, ví như chuyện tiền nong. Chị Kim Anh cho biết, tiền ai làm ra thì người đó giữ. Hầu như không có chuyện quản lý tiền của nhau.

Bản thân chị cũng không đòi hỏi chồng phải đưa tiền cho mình, vì vợ chồng chị chung sống trên quan điểm để cho nhau tự do, thoải mái và tôn trọng lẫn nhau. Anh không đưa tiền cho chị, nhưng anh là người chi mọi khoản từ đi chơi, du lịch, ăn uống hay vé máy bay cho chị về Việt Nam.

Nguồn: vietucnews.net

1/11/16

5 vụ án mạng kinh hoàng đêm Halloween ở Mỹ

o ngày 31/10, nhiều nước trên thế giới tổ chức các buổi lễ hội hóa trang Halloween. Và nước Mỹ từng chứng kiến những vụ án mạng kinh hoàng trong đêm "ma quỷ" Halloween.

Một diễn viên đóng giả ma trong căn nhà ma ám phục vụ Halloween tại thành phố New York - Ảnh: Reuters

Dưới đây là 5 vụ án mạng được cho là kinh hoàng nhất nước Mỹ xảy ra trong đêm Halloween, được đăng tải trên trang mạng Mandatory (Mỹ):

1. Halloween 1974

Sau khi gõ cửa các nhà hàng xóm xin kẹo, một phong tục trẻ nhỏ hay làm dịp Halloween vào tối ngày 31.10.1974 ở thành phố Deer Park, bang Texas, cậu bé Timothy O’Bryan (8 tuổi) gom hết kẹo trở về nhà và quyết định chọn thanh kẹo Pixy Stix để thưởng thức.

Ăn hết thanh kẹo, O’Bryan bị co giật, được đưa đến bệnh viện cấp cứu và tử vong. Kẻ đầu độc chính là cha của Timothy. Lâm vào cảnh nợ nần, người cha đã nhẫn tâm tẩm chất độc xyanua vào kẹo, giết chết con trai ruột của mình để được hưởng tiền bảo hiểm.

2. Halloween 1993

Một nhóm 5 thành viên của băng đảng đường phố Mỹ gốc phi Bloods (Máu) đã nổ súng vào một nhóm thiếu niên vừa dự xong lễ hội Halloween đang đi bộ trở về nhà ở thành phố Pasadena, bang California, khiến 3 người chết tại chỗ và 3 người bị thương.

Sau khi bị cảnh sát bắt giữ, những kẻ xả súng thú nhận họ muốn trả thù vì “một người anh em” của họ bị bắn chết trước đó, nhưng bắn lầm người, giết chết những thiếu niên vô tội.

3. Halloween 1994

Tony Bagley (7 tuổi) mặc đồ hóa trang Halloween và gõ cửa nhà hàng xóm xin kẹo. Nhưng cậu bé đã không có cơ hội để tận hưởng kẹo xin được.

Sau khi xin kẹo, Tony, cùng chị gái, dì và mẹ đi dạo trên một con đường ở thành phố Las Vegas để tận hưởng không khí lễ hội Halloween, thì một người đàn ông chạy đến nả súng vào họ, giết chết Tony và những người còn lại bị thương.

Tay súng cao chạy xa bay và đến nay vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Cảnh sát tình nghi đây là một vụ trả thù vì cha của Tony có dính líu đến tội phạm ma túy.

Lễ hội hóa trang Halloween ở Mỹ (ảnh: Reuters)

4. Halloween 2004

Sau khi ra ngoài tận hưởng không khí lễ hội Halloween ở thành phố Napa, bang California, ba cô bạn gái cùng phòng Leslie Mazzara, Adriane Insogna và Lauren Meanza trở về căn nhà thuê để ngủ.

Meanza bỗng dưng thức giấc vì tiếng động của một vụ ẩu đả ở tầng trên căn nhà. Quá hoảng sợ, cô chạy ra khỏi nhà, nấp ở sân sau và nhìn thấy một người đàn ông trèo ra khỏi cửa sổ.

Sau đó, Meanza trở vào nhà và chạy lên lầu thì phát hiện hai cô bạn đều bị đâm chết một cách dã man. Mãi đến một năm sau, cảnh sát mới tìm ra hung thủ chính là Eric Copple, chồng sắp cưới của Insogna. Anh ta nghĩ rằng đám cưới của họ sẽ bị đe dọa bởi tình bạn của ba cô gái nên đã lên kế hoạch giết chết họ.

5. Halloween 2010

Devon Griffin (16 tuổi) trở về nhà vào đêm kinh hoàng 31.10.2010, phát hiện thi thể của anh trai, mẹ và cha dượng, mới đầu tưởng đây chỉ là một trò đùa “giả chết” dịp Halloween. Nhưng khi phát hiện đây không phải là trò đùa mà cả ba người bị đập đầu chết, Devon bàng hoàng gọi điện báo cảnh sát.

Cảnh sát cho biết William Liske Jr (24 tuổi), là con trai ruột của người cha dượng và có tiền sử bị chứng tâm thần phân liệt, thừa nhận giết chết 3 người này, nhưng không thể giải thích được động cơ giết người.

Theo VnTinnhanh

31/10/16

Muốn thành công phải học 7 cách suy nghĩ tích cực của tỉ phú Mỹ

Muốn thành công, bạn cần học hỏi không ngừng, tích lũy nhiều yếu tố khác nhau. Trong đó, sự lạc quan, luôn suy nghĩ tích cực chính là chìa khóa quan trọng để giải quyết nhanh chóng mọi vấn đề, khó khăn trong cuộc sống.

Oprah Winfrey, 'nữ hoàng truyền thông' của Mỹ, luôn tỏ ra rất lạc quan, yêu đời

Cùng Lifehack khám phá 7 bí quyết suy nghĩ tích cực từ kinh nghiệm của các tỉ phú Mỹ, sau đó nhanh chóng thử áp dụng chúng vào cuộc sống.


Con đường dẫn đến thành công luôn chứa đựng nhiều chông gai, thử thách, do đó việc đôi lần thất bại là điều không thể tránh khỏi. Điều quan trọng là chúng ta biết kiên cường đứng dậy để viết tiếp ước mơ cho chính mình.

Tưởng tượng bạn đang ở ngưỡng cửa thành công

Vua thép của Mỹ, Andrew Carnegie, dù bề ngoài có vẻ đanh đá, khó gần, nhưng ông chính là biểu tượng điển hình cho sự lạc quan, yêu đời, luôn suy nghĩ tích cực. Ông từng nói: "Hãy nghĩ về những thành công sắp đạt được một cách thật rõ ràng, rực rỡ, chỉ có như vậy thì mới thúc đẩy bản thân nhanh chóng hoàn thành được".

Những người có suy nghĩ lạc quan sẽ dễ dàng chạm mốc thành công hơn so với người lúc nào cũng mang trong mình suy nghĩ tiêu cực, dễ nản lòng trước thất bại.

Cơ hội luôn ở xung quanh ta

"Trùm casino" Sheldon Adelson, người sở hữu khối tài sản hơn 31 tỉ USD, đã bày tỏ suy nghĩ lạc quan rằng thất bại không chỉ cần thiết mà điều đó còn giúp ta tìm thấy nhiều cơ hội hơn trong tương lai.

Theo "trùm casino" Sheldon Adelson, để thành công, thất bại là cần thiết

Ông chia sẻ: "Đối với tôi, việc kinh doanh cũng giống như chuyến xe buýt. Dù cho không thích những nơi xe buýt sẽ đi qua nhưng bạn phải chấp nhận chúng. Sẽ không có điểm dừng cụ thể cho những chuyến xe buýt như vậy và việc kinh doanh cũng thế, luôn cần sự nỗ lực, sáng tạo không ngừng".

Suy nghĩ như một nữ hoàng

“Nữ hoàng truyền thông” Oprah Winfrey từng nói: "Hãy suy nghĩ như một nữ hoàng, vì nữ hoàng sẽ không sợ thất bại. Sự thất bại chỉ là bước đệm nhỏ để mang đến những thành công khác, vĩ đại hơn trong tương lai".

Là người phụ nữ quyền lực nhất trong giới truyền thông, bà là minh chứng điển hình cho sự lạc quan, yêu đời, không sợ vấp phải những khó khăn, thử thách trên đường đời để tự tin viết nên ước mơ chính mình.

Đối với Henry Ford: 'Thất bại chỉ là nơi để ta dừng chân nghỉ ngơi'

Thất bại không phải là kết thúc mà là sự khởi đầu

Henry Ford, người sáng lập Công ty Ford Motor, chiêm nghiệm: "Thất bại chỉ là nơi để ta dừng chân nghỉ ngơi. Đây là cơ hội để bắt đầu lại mọi thứ một cách khôn ngoan hơn". Trong khi đó, nhà phát minh vĩ đại Thomas Edison phát biểu: "Tôi không thất bại, chỉ là tôi đã tìm thấy 10,000 cách không thích hợp, hiệu quả".

Sự thất bại của các nhà tỉ phú chỉ được xem là một phần trong cơn lốc sáng tạo của họ. Thành công thật sự là quá trình vận động, luân chuyển không ngừng.

Con người rất phức tạp và để đoán biết được tính cách của họ lại càng là điều khó khăn hơn.

Kỳ vọng cao ở bản thân

Tỉ phú thường tìm cách để bản thân mình có thể tạo ra những điều tuyệt vời nhất. Việc đó được thúc đẩy bởi sự khao khát, mong muốn tạo ra ảnh hưởng lớn đến mọi người. Như "ông vua bán lẻ" Sam Walton (người thành lập tập đoàn Wal-Mart) đã từng nói: "Kỳ vọng cao chính là chìa khóa để mở mọi thứ".

Sự lạc quan không phải là món quà, nó chính là chiến lược khôn ngoan giúp ta nhanh chóng chạm đến thành công.

Sam Walton, nhà sáng lập tập đoàn bán lẻ Wal-Mart, cho rằng" 'Kỳ vọng cao chính là chìa khóa để mở mọi thứ'

Nhìn nhận lỗi lầm

Không phải ai cũng đủ can đảm để dễ dàng nhìn nhận lỗi lầm của mình. Tuy nhiên, việc này là hoàn toàn cần thiết và ảnh hưởng không nhỏ đến sự thành công trong tương lai.

Khi tỷ phú Howard Schultz, Chủ tịch kiêm CEO của Tập đoàn cà phê lớn nhất thế giới Starbucks phát hiện ra rằng một trong những đổi mới tốn kém nhất của ông đã hoàn toàn thất bại, khiến công ty thiệt hại gần 100 triệu USD, ông bước vào phòng họp và nói trực tiếp với mọi người rằng: "Đây là sai lầm trong chiến thuật của tôi, và chúng ta cần đưa ra giải pháp tiếp theo". Mọi người không ai tranh cãi hay bàn luận gì thêm cả vì rõ ràng ông đã nhận hết lỗi về mình mà không cần đưa ra thêm nhiều lời giải thích.

Nhìn lại bản thân xem mình có mắc phải 11 lỗi dưới đây không và hãy nhanh chóng khắc phục để sớm thành công bạn nhé.

Hãy giúp đỡ người khác

Các tỉ phú thường tin tưởng, lạc quan vào một thế giới tốt hơn và họ cho rằng mình đang góp phần để tạo nên điều đó. Doanh nhân, kỹ sư nổi tiếng Peter Diamantis đúc kết: "Cách tốt nhất để trở thành tỉ phú chính là giúp đỡ một tỉ người".

Sergei Brin, nhà đồng sáng lập Google, khi được hỏi về điều thật sự thúc đẩy ông đi đến thành công như ngày hôm nay, đã trả lời: "Tôi muốn nhìn thấy mọi người có thể đạt được ước mơ của chính mình. Đó cũng là điều mà tổ chức này đang hướng tới".

Nguồn: news.skydoor.net

Ông bố sát hại con trai bằng kẹo Halloween chấn động nước Mỹ thập niên 70

O'Bryan được cho là đã đầu độc con trai vào đêm Halloween nhằm lấy tiền bảo hiểm, khi anh ta đang nợ nần chồng chất.

Ronald Clark O'Bryan (phải) và con trai Timothy. Ảnh: Oddee

Ronald Clark O'Bryan, sinh năm 1944, là một bác sĩ nhãn khoa sống với người vợ Daynene tại Deer Park, Texas cùng hai đứa con là Timothy và Elizabeth. Ngày 31/10/1974, O'Bryan và một người hàng xóm đưa 4 đứa con của họ đi xin kẹo tại khu phố ở Pasadena, Texas.

Sau khi đến một nhà nhưng chủ nhà không đáp lại, những đứa trẻ mất kiên nhẫn và chạy đến nhà tiếp theo trong khi O'Bryan đi tụt lại phía sau. Anh ta sau đó bắt kịp nhóm và cầm theo 5 ống kẹo dạng bột có tên Pixy Stix. Cuối buổi tối, O'Bryan cho hai đứa trẻ hàng xóm hai ống kẹo và đưa hai ống cho hai con của mình. Ống kẹo thứ 5 được đưa cho một cậu bé mà anh ta quen ở nhà thờ, theo Herald-Journal.

Trước khi đi ngủ, Timothy, 8 tuổi, đòi ăn kẹo Pixy Stix. Ăn xong, Timothy phàn nàn rằng kẹo có vị đắng, vì vậy, O'Bryan cho cậu bé uống nước ngọt. Timothy ngay lập tức bị đau bụng, nôn mửa và co giật. Cậu bé chết trên đường đến bệnh viện, chưa đầy một giờ sau khi ăn kẹo.

Các chết của Timothy gây rúng động cộng đồng, nhiều bậc cha mẹ ở Deer Park và các khu vực xung quanh mang kẹo con họ xin được trong đêm Halloween đến trình cảnh sát vì sợ rằng chúng bị tẩm thuốc độc. Cảnh sát ban đầu không nghi ngờ O'Bryan cho đến khi kết quả khám nghiệm tử thi Timothy cho thấy kẹo Pixy Stix mà cậu bé ăn được tẩm một liều gây tử vong kali xyanua. Cảnh sát cũng thu lại những ống kẹo Pixy Stix mà O'Bryan đã phân phát cho những đứa trẻ khác (không đứa trẻ nào ngoài Timothy ăn kẹo) và phát hiện chúng đều bị trộn thêm chất độc.

O'Bryan ban đầu nói với cảnh sát rằng anh ta không thể nhớ nhà nào đã cho kẹo Pixy Stix. Cảnh sát nghi ngờ vì O'Bryan và hàng xóm chỉ đưa lũ trẻ đến vài căn nhà trên hai con đường do trời đổ mưa. Nghi ngờ của họ tăng lên sau khi phát hiện không nhà nào trong số đó cho kẹo Pixy Stix.

O'Bryan sau đó nói rằng khi anh ta đi tụt lại phía sau, chủ nhà ban đầu không đáp lại sau đó đã hé cửa và cho anh ta 5 ống kẹo Pixy Stix, tuy nhiên, lời khai của O'Bryan được chứng minh là sai sự thật vì chủ nhà Courtney Melvin có chứng cứ ngoại phạm rõ ràng. Melvin là kiểm soát viên không lưu tại sân bay và đến 23h mới về nhà, có gần 200 người xác nhận ông này có mặt ở chỗ làm.

Khi tiếp tục điều tra, cảnh sát phát hiện O'Bryan đang nợ 100.000 USD và từng bị nghi ăn trộm. O'Bryan còn mua bảo hiểm nhân thọ cho hai đứa con chỉ vài tháng trước khi Timothy chết.

Cảnh sát cũng phát hiện O'Bryan đã đến một cửa hàng hóa chất ở Houston để tìm mua xyanua ngay trước Halloween. Họ cho rằng O'Bryan đã đầu độc để giết con mình nhằm lấy tiền bảo hiểm. Họ tin rằng anh ta đưa kẹo độc cho cả những đứa trẻ khác nhằm che đậy tội ác.

O'Bryan bị bắt vào ngày 5/11/1974. Tuy rất nhiều nhân chứng khai rằng O'Bryan có nhiều dấu hiệu khả nghi và có quan tâm đặc biệt đến xyanua trước khi Timothy chết, anh ta vẫn khăng khăng rằng mình vô tội. Ngày 3/6/1975, O'Bryanbị kết án tử hình với tội danh giết người và âm mưu giết người. Người vợ đã ly dị O'Bryan sau khi anh ta bị kết tội.

Vụ án của O'Bryan thu hút sự quan tâm trên toàn nước Mỹ. Truyền thông gọi anh ta là "người cho kẹo" hay "người giết Halloween".

Ngày 31/3/1984, O'Bryan bị thi hành án tử bằng cách tiêm thuốc độc. Trong lời nói cuối cùng, O'Bryan vẫn khẳng định mình vô tội.

Vào thời điểm xử tử, một đám đông khoảng 300 người tụ tập bên ngoài nhà tù hò reo hưởng ứng, một số hét lên: "Cho kẹo hay bị chơi khăm!" (câu nói khi đi xin kẹo trong đêm Halloween).

Vợ cũ của O'Bryan, Daynene, không tha thứ cho anh ta. Trước khi O'Bryan bị hành quyết, cô nói rằng: "Anh ta đã tự đào mộ và giờ anh ta phải nằm vào đó. Tôi không hề thương hại cho anh ta".

Nguồn: vnexpress.net

30/10/16

Nhớ quê nhà từ nước Mỹ 'nhà quê'

“Cô hàng xóm người Mỹ hỏi tôi, chắc nhớ quê, thèm về quê lắm nhỉ? Tôi biết trả lời sao, khi quê ấy của tôi không chỉ cách xa đằng đẵng không gian mà hình như cũng bằn bặt cả phía ngược chiều thời gian mất rồi!”.

Berkeley hôm nay không có nắng, một ngày âm u hiếm hoi trong suốt cả năm lịm nắng. Mây xám từ ngoài vịnh kéo vào tầng tầng lớp lớp che khuất bầu trời thẳm xanh cố hữu của Cali. Ngồi cắn miếng thịt kho tàu đăng đắng nước hàng, nghe gió thổi vi vút ngoài cửa sổ, chao ôi là nhớ những mùa trở gió ở quê hương.

Có lẽ với những kẻ tha phương như tôi, nỗi nhớ là nỗi niềm thường trực. Dù cuộc sống xứ người với những lo toan thường nhật vẫn từng giây từng phút rượt đuổi nỗi nhớ trong tôi, dù các thiết bị công nghệ hiện đại cũng đang lừa mị tôi rằng, nỗi nhớ đâu có chỗ trong cái thế giới phẳng thông thống thông tin này, thì tôi, trong những khoảnh khắc thảng hoặc của lòng, vẫn bần thần - nhớ! Chỉ cần nhìn một mảnh sân đầy lá rụng, thấy một trời mây xám đầu đông, ngửi thấy mùi khói cơm thơm ấm hay mùi nước mắm hoi nồng của nồi cá kho…, tôi lại chùng lòng nghĩ về quê mẹ.


Tôi không nhớ lắm thị thành, không nhớ ồn ào, khói bụi, không nhớ quán xá đông người, không nhớ đèn đuốc long lanh. Tôi nhớ quê tôi - mảnh đất miền Trung ngột nắng hè và buốt rét mưa đông, tôi nhớ sông Lam vẫn đổi dòng để bên bồi bên lở, tôi nhớ chợ phiên quê vui vẻ hỏi thăm nhau. Tôi không mấy nhớ ầm ĩ nói cười những cuộc vui tàn đêm, không nhớ những mặt người dù quen tên nhưng chỉ nhìn tôi bằng mặt nạ.

Tôi nhớ cô hàng xóm nghèo sẻ chia với mẹ con tôi một bát canh mùng tơi vào bữa cơm trưa khô khát gió Lào, tôi nhớ những nụ cười chân thật, những hỏi han trìu mến trên đường đê lộng gió của những người dân quê – những người tôi chưa hề quen mặt, biết tên. Ở cách xa quê hương nửa vòng trái đất, nếu ai hỏi tôi nhớ gì, tôi bảo: chỉ nhớ QUÊ!

Quê ấy chẳng phải thị thành khói bụi, chẳng phải những con đường chí chát tiếng còi xe, hầm hập hơi người những nút tắc giao thông. Quê ấy chẳng phải biển người vô cảm chen chúc nhau trong cuộc mưu sinh vội vã, chẳng phải đám đông quen quen chỉ nhìn nhau cười nghi hoặc và dè sẻn một câu chào. Quê ấy chẳng phải nơi tôi từng ngỡ là chốn quen thân đầm ấm để rồi giật mình nhận ra những ghẻ lạnh khó ngờ. Quê ấy – tôi nhớ quắt quay mười mấy năm rồi, những khi tôi đứng giữa đám đông mà lòng ngập hoang vu, những khi tôi trở thành khán giả bất đắc dĩ trong những trò đời mà nhân vật chỉ toàn sắm vai phản trắc. Và cả trong những lần bước hụt chân trên đường đời nhiều hố hiểm, tôi đã nhớ cồn cào quê ấy của tôi.

Có lẽ nói cho đúng thì tôi nhớ nhà quê. Lạ lùng là, cái thứ nhà quê đang dần hiếm hoi ở quê nhà, tôi lại nhiều lần gặp lại trên đất Mỹ. Và tôi gọi đó là nước Mỹ nhà quê. Tôi càng nhớ quê quắt quay vì nước Mỹ nhà quê tôi đang sống.

Khi một người xa lạ mỉm cười thân thiện chào tôi trên đường phố Mỹ, tôi bất giác nhớ nụ cười chân chất của những bác nông dân tôi gặp trên đường làng lấm bụi.

Khi đôi vợ chồng hàng xóm người Mỹ nâng niu mấy quả trứng gà đầu tiên của lũ gà họ mới nuôi sang cho, tôi nghĩ đến bát canh mồng tơi trưa nắng ngày nào của cô hàng xóm cũ. Khi nghe bà hàng xóm già thao thao bất tuyệt về chuyện làm vườn, khi nhìn những mảnh vườn xinh xắn với muôn sắc hoa và trĩu trịt trái cây trên mọi con phố Berkeley, tôi lại nhớ về những khu vườn xanh bóng cây trong xóm cũ, lại thương mẹ tôi giờ phải mỏi chân leo sân thượng trồng rau, giữa Hà Nội chỉ mỗi người thôi đã chật lắm rồi.

Khi nhìn bọn trẻ con trong khu phố kéo nhau đến nhà bà hàng xóm để thăm đàn gà bà nuôi cạnh đường ô tô chạy, tôi lại nhớ những trưa nắng cùng lũ bạn đi câu cào cào cho đàn gà bác hàng xóm nuôi ăn Tết. Khi một gia đình sống cùng khu phố mời mọi người cứ tự nhiên lấy chanh họ vừa mới hái trước sân nhà, tôi lại tưởng như ngửi thấy mùi thơm của quả mít bổ ra chia cả xóm ngày xưa. Khi cô bạn hàng xóm người Mỹ đi chợ tạt qua nhà chỉ để hỏi tôi muốn mua giúp gì không, tôi lại nhớ đến những mẩu giấy chi chit chữ của cô hàng xóm cũ ở quê mỗi lần tôi giúp cô đi chợ. Khi chị hàng xóm mời tất cả mọi người trong khu phố đến nhà tụ tập mỗi thứ tư hàng tuần để cùng ăn cơm tối và nói chuyện phiếm, tôi không khỏi mỉm cười nghĩ đến hội chè chát của mẹ ở quê.

Giờ bè bạn hỏi tôi, sống ở Mỹ thế nào, đô-la, xe hơi, áo quần hàng hiệu, v.v… ra sao? Tôi biết trả lời sao, vì tôi chỉ thấy mình rất nhà quê ở nước Mỹ nhà quê. Cô hàng xóm người Mỹ hỏi tôi, chắc nhớ quê, thèm về quê lắm nhỉ? Tôi biết trả lời sao, khi quê ấy của tôi không chỉ cách xa đằng đẵng không gian mà hình như cũng bằn bặt cả phía ngược chiều thời gian mất rồi!

Nguồn: nguoiduatin.vn

29/10/16

Mỹ: Vợ sốc khi chồng muốn thành phụ nữ sau kết hôn

Anh chồng người Mỹ thẳng thắn thừa nhận mong muốn với vợ và may mắn được cô chấp nhận, ở bên cạnh chia sẻ, động viên.

Liang từng sốc khi chồng thổ lộ ước muốn trở thành phụ nữ. Ảnh: Newsrt.

Susanna Liang, người Australia, quen biết với chồng mình, anh Andrea, ở New Jersey, Mỹ, qua một trang mạng từ năm 2008. Cả hai khi đó đang là sinh viên nên duy trì mối quan hệ chủ yếu qua mạng. Họ gặp nhau vài lần và kết hôn sau 2 năm tại Mỹ.

Một ngày, Andrea thổ lộ với Liang rằng: "Anh biết em sẽ ghét anh, nhưng anh thực sự muốn làm phụ nữ".

Liang vô cùng sốc, và không biết phản ứng ra sao khi nghe chồng nói vậy. Dù vẫn biết anh là một người hiền lành, nhỏ nhẹ nhưng cô không ngờ anh lại muốn chuyển đổi giới tính. Dù vậy, cô quyết định đồng ý mong muốn của chồng và cùng anh nghiên cứu các vấn đề về hooc-môn sinh dục.

Cả hai sau đó trở lại Australia sinh sống, và cùng nhau thực hiện 2 nhiệm vụ lớn trong cuộc đời: Andrea sẽ bắt đầu dùng hooc-môn nữ, còn Liang thử phương pháp thụ thai trong ống nghiệm (vì lượng tinh trùng của Andrea thấp).

Cả hai hiện có một bé trai xinh xắn 20 tháng tuổi. Ảnh: Newsrt.

Ngực của Andrea bắt đầu to ra, tóc mọc ngày càng dài, cũng là lúc cái thai trong bụng Liang mỗi ngày một lớn. Cô sau đó đã sinh một bé trai kháu khỉnh.

"Chúng tôi hiện có một bé trai 20 tháng tuổi. Khi con đủ lớn để nói chuyện, chúng tôi sẽ để con gọi cả hai là mẹ. Và khi nào con biết đặt câu hỏi, chúng tôi sẽ nói cho con nghe toàn bộ câu chuyện", Liang chia sẻ trên The Mirror.

Liang cho hay cả hai vẫn chung sống hạnh phúc với nhau. Còn Andrea vui mừng khi được sống với giới tính thật. Mục tiêu của cô là phẫu thuật chuyển đổi giới tính trong 2 năm tiếp theo.

Theo VnExpress
Xem nhiều nhất
Tin Hoa Kỳ
DU HỌC MỸ
SỐNG TẠI MỸ
NGƯỜI VIỆT TẠI MỸ
×